Chương 2: Tìm Mẹ kế

Về phần Khiết Nương, bản thân mình thì nàng lại không hề tỏ ra chút sốt sắng nào như những cô nương tới tuổi khác, cái nàng lo lắng chính là người cha của mình. Sau khi sinh nàng, mẫu thân nàng bị tổn thương thân thể nên không sinh được nữa, từ đó cũng bị rơi lại bệnh căn, 4 năm sau thì qua đời. Bao năm, phụ thân nàng dồn hết tình thương cho nàng, thay mẫu thân chăm sóc và dạy dỗ nàng mà không hề có ý đi bước nữa, cũng không nạp thiếp.Vì chuyện này mà bà nội nàng có phê bình kín đáo đối với mẫu thân nàng. Bà cũng mấy lần tự ý nhét người vào phòng phụ thân, nhưng ông lại làm chủ gả những người đó cho người thành thật hết, đến một người cũng không giữ lại.

Mừng thọ năm nay của bà nội, nàng kín đáo xin bà nội cho làm lớn, dự định tìm cho phụ thân mình một người nâng khăn sửa túi. Bà nội nàng nghe nàng nói thế thì vô cùng vui vẻ, mắt cười đến híp lại.

Trước tiệc mừng thọ 2 ngày, nàng ra cửa định mua thêm chút trang sức hiếu kính bà nội. Kiệu nàng đi đến đầu khúc quanh thì bỗng bị ngăn lại. Nàng hầu tên Thư Nhi của nàng cẩn trọng nói vọng vào kiệu :

- Tiểu thư người để em đi xem có chuyện gì phía trước, lại trở lại bẩm với người.

- Ừ.

Lúc sau, nghe Thư Nhi nói :

- Tiểu thư, phía trước có Tam công tử nhà Nguyễn Thị lang phi ngựa làm bị thương 1 đứa bé. Đồng Đại tiểu thư gặp bất bình, bèn cho người đi mời đại phu khám cho đứa bé và tranh luận với Tam công tử Nguyễn gia.

- Vậy vòng đường khác đi thôi, ta cũng không thể về muộn.

- Vâng, tiểu thư.

Sau khi về phủ, Khiết Nương phân phó nàng hầu Họa Nhi đi tìm hiểu tin tức về Đồng Đại tiểu thư. Lại nói, vị Đồng tiểu thư này cũng là người số khổ, vị hôn phu của nàng gặp bạo bệnh qua đời, danh khắc phu của nàng từ đó truyền ra. Năm nay nàng đã 20 tuổi nhưng vẫn không ai cầu thân nàng, có một vài người cầu thân cũng lại là kiểu dưa vẹo, táo nứt, người ta không tôn trọng nàng, mà nàng cũng chướng mắt người ta.

Hơn nữa, tính tình nàng thẳng thắn, có vài phần anh khí, thấy chuyện bất bình thường tương trợ kẻ yếu, nên các danh môn quý tộc càng không coi trọng. Khiết Nương quyết định, tiệc sinh thần bà nội lại quan sát chút.

Qua mấy ngày, Lê phủ nhộn nhịp hẳn lên, không khí vui mừng lan tràn cả phủ. Ngựa xe tấp nập đến dự tiệc mừng thọ của Lê lão phu nhân. Nam khách dự tiệc tại nhà chính, nữ quyến dự tiệc tại phòng chính trong viện lão phu nhân. Thời này mặc dù không quá khắt khe với nữ tử, nữ tử ra đường không cần che mặt, có thể tự làm chủ chuyện làm ăn buôn bán, nhưng cơ bản vẫn trọng nam khinh nữ, những dịp trọng đại nữ quyến không được ngồi cùng bàn với nam nhân.

Năm nay, lễ vật của Khiết Nương là bức trăm thọ đồ thêu thủ công tỉ mỉ, hơn nữa lại là 99 chữ thọ được viết theo các thể khác nhau hình thành thành một chữ thọ lớn, vừa tinh xảo, vừa thể hiện được tài hoa và hiếu tâm của nàng. Lão phu nhân nhận được lễ vật này thì cười không khép miệng được, liên thanh phân phó người hầu đóng khung treo tại chính gian.

Đồng Đại tiểu thư cũng tham gia yến tiệc này, không giống như khi tranh chấp với Nguyễn Tam công tử, nàng ngồi đoan trang, yên tĩnh bên Đồng phu nhân, tuy nhiên đôi mắt sáng long lanh vẫn tạo cho nàng vẻ anh khí, khẳng khái. Hơn nữa, Khiết Nương càng nhìn càng thấy nàng có vẻ giống mẫu thân nàng đến 5, 6 phần.

Đồng Đại tiểu thư có cảm giác từ khi bước vào vẫn có người đang quan sát mình, nàng kín đáo nhìn quanh, bắt gặp đôi mắt trầm tĩnh của Khiết Nương thì khẽ gật đầu mỉm cười coi như chào hỏi. Khiết Nương càng cảm thấy thích thú với vị tiểu thư này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương.